Tôi không muốn là người thừa

Tôi yêu anh và thương con gái anh thật lòng nhưng chẳng nhẽ tôi cứ mãi đóng vai trò là người thừa như thế này sao?

Tôi năm nay 25 tuổi, là người con của biển Nha Trang. Trước đây, tôi từng quen một người hơn tôi 14 tuổi. Chúng tôi quen nhau được 4 năm thì tình cờ tôi biết được trong thời gian đó, anh ta cũng đã quen biết với nhiều người. Sau đó, tôi lập tức chia tay anh ta nhưng một thời gian dài tôi rơi vào khủng hoảng!
Đến bây giờ đã là hơn một năm trôi qua rồi. Hai tháng trước, tôi quen một người hơn tôi 6 tuổi. Anh ấy là luật sư và là nhà báo ở Pleiku. Chúng tôi nhắn tin, điện thoại liên lạc với nhau rất nhiều và cũng đã nảy sinh tình cảm. Cũng nói thêm rằng ngay lần đầu nói chuyện anh ấy đã nói với tôi rằng anh đã chia tay với vợ và đang nuôi con gái 3 tuổi. Lúc đầu tôi cũng hơi thất vọng nhưng sau khi chia sẻ thì tôi cảm nhận mình đồng cảm với anh ấy và dần dần càng yêu anh nhiều hơn. Vì một lẽ ít ra anh ấy cũng thành thật về cuộc sống hiện tại hơn là người trước đây đã lừa dối tôi.
Chúng tôi nhắn tin, điện thoại được 10 ngày thì anh ấy xuống Nha Trang. Cảm giác lần đầu tiên đón anh ấy ở bến xe hồi hộp lắm. Vì trước giờ chưa bao giờ tôi đón một người mà mình có cảm mến nhưng chưa gặp mặt nên lần đầu gặp lại càng xao xuyến. Anh ở Nha Trang được 1 ngày 2 đêm. Khoảng thời gian đó rất hạnh phúc với chúng tôi. Lúc anh về lại Pleiku, chúng tôi vẫn liên lạc thường xuyên. Anh nói rằng anh thấy hạnh phúc vì từ lâu lắm rồi mới có người quan tâm và chia sẻ với anh như thế.
Tháng sau đó anh lại xuống. Mọi việc vẫn như thế, như lần đầu anh xuống. Nhưng lúc về anh ít liên lạc hẳn và gọi điện thoại cho bạn tôi, tâm sự với nó nhờ nó nói lại với tôi rằng anh không tự tin để nói trực tiếp. Anh nói rằng thực tế vợ chồng anh không phải là đã ly hôn mà là ly thân nhưng tuyệt nhiên vì lý do gì thì anh không nói. Anh còn nói nhiều điều lắm. Bạn tôi khuyên anh nên cắt đứt với tôi đi để tôi khỏi suy nghĩ và đau khổ nhưng anh không đồng ý. Sau khi nghe bạn nói lại, tôi rơi vào hụt hẫng và choáng váng. Hoá ra tôi là mối quan hệ ngoài luồng của anh!
Tôi nhắn tin nói cho anh biết cảm xúc của tôi như thế nào và tôi sẽ quên anh ấy từng ngày. Sau tin nhắn này, anh im lặng và một tuần sau, anh gọi cho tôi và nói vài ngày nữa anh sẽ xuống Nha Trang. Tối đó, tôi gọi điện lại và nói là tôi đã có người yêu rồi. Sau đó anh kể chuyện xô xát với vợ làm con gái sợ. Tôi biết anh rất thương con và một lần nữa, tôi lại an ủi, chia sẻ với anh. Tôi cũng khuyên anh với cái nhìn khách quan là nên dứt khoát với vợ để không làm tổn thương nhiều người, trong đó có cả tôi nữa vì vô tình biến tôi trở thành người thừa trong cuộc sống của anh. Anh xin lỗi tôi và nói anh cần có tôi trong cuộc sống này. Anh nói muốn tôi cuối năm thu xếp lên Pleiku thăm anh và con, tức là anh đã có ý muốn tiến tới mối quan hệ của hai đứa.
Tôi yêu anh thật lòng và có tình thương cho con gái anh để bù đắp phần nào thiếu thốn. Nhưng xét về đạo đức, lối sống và giá trị nhân văn thì tôi thấy không ổn chút nào. Cảm giác là người thừa thãi làm tôi thấy mệt mỏi, không biết phải giải quyết ra sao. Tôi đã nói với anh hay là chia tay đi, nhưng tôi chưa nhận được tin nhắn hồi âm nào. Mong mọi người giúp đỡ tôi vì tôi đang bế tắc. Giữa lý trí và tình cảm thì tôi phải làm sao cho ổn?
Bạn gái giấu tên